Tái chế nhựa, đặc biệt là tái chế hóa học và vật lý, là một phần quan trọng trong chiến lược quản lý carbon và giảm thiểu tác động môi trường của ngành công nghiệp nhựa. RCI Position Paper on Chemical and Physical Recycling đề xuất các chiến lược để thúc đẩy việc tái chế nhựa hiệu quả hơn, góp phần vào mục tiêu phát triển bền vững và bảo vệ môi trường, nhấn mạnh vai trò của tái chế trong việc giảm thiểu tác động carbon của ngành công nghiệp nhựa và thúc đẩy sự phát triển bền vững.
Tái Chế Hóa Học
Quá trình này liên quan đến việc phá vỡ các polyme nhựa thành các monomer hoặc các hợp chất hóa học cơ bản để tái sử dụng trong sản xuất nhựa mới. Tái chế hóa học có thể xử lý những loại nhựa khó tái chế bằng phương pháp cơ học và giảm thiểu lượng nhựa đổ ra bãi rác.
Tái Chế Vật Lý
Còn được gọi là tái chế cơ học, bao gồm việc làm sạch, nghiền và tái tạo các sản phẩm nhựa để tạo ra các sản phẩm mới. Tái chế vật lý là phương pháp phổ biến hiện nay và giúp giảm nhu cầu về nguyên liệu nhựa mới.
Giảm Phát Thải Carbon
Tái Chế và Carbon: Tái chế nhựa giúp giảm phát thải CO2 so với việc sản xuất nhựa mới từ nguyên liệu gốc dầu mỏ. Quá trình tái chế hóa học và vật lý đều góp phần giảm bớt lượng carbon thải ra môi trường, bởi vì chúng tận dụng các sản phẩm nhựa đã qua sử dụng, thay vì khai thác và chế biến nguyên liệu thô mới.
Tái chế hóa học thường được coi là một quá trình sử dụng nhiều năng lượng hơn tái chế vật lý. Tuy nhiên, tái chế hóa học có thể tái chế nhiều loại nhựa hơn, bao gồm cả những loại nhựa bị ô nhiễm hoặc khó tái chế bằng cơ học. Tái chế vật lý là một công nghệ hoàn thiện hơn và hiện được sử dụng rộng rãi hơn tái chế hóa học. Khi công nghệ tái chế hóa chất tiếp tục phát triển, dự kiến nó sẽ trở nên hiệu quả hơn về mặt chi phí và được áp dụng rộng rãi.
Nguồn: bioplasticsmagazine.com, renewable-carbon-initiative.com